Nghĩ đến mẹ mình, Giang Tiêu Tiêu không kìm được nước mắt.
Cô có thể làm gì bây giờ?
Nói cho Cận Tri Thận, nhờ anh ấy giúp đỡ?
Nhưng mình đã nói sẽ cắt đứt liên hệ với anh ấy rồi, huống hồ đến lúc đó Giang Chấn thật sự làm gì mẹ mình thì…
Đúng lúc này, Thẩm Mộ Bạch ra ngoài ăn cơm xong trở lại bệnh viện thì thấy cô gái ngồi trước cổng, anh ta sững sờ, chắng phải là Giang Tiêu Tiêu đó sao, hơn nữa hình như cô nàng đang khóc.
Có chuyện gì thế nhỉ?
Thẩm Mộ Bạch không tiến lên chào hay hỏi thăm tình hình mà im lặng đi vào bệnh viện.
Mấy ngày nay anh ta cũng đã nghe Cận Tri Dực nói qua về tình hình của Cận Tri Thận và Giang Tiêu Tiêu.
Hôm nay Giang Tiêu Tiêu xuất hiện ở bệnh viện có lẽ là vì mẹ của cô ấy!
Nếu Thẩm Mộ Bạch nhớ không nhầm thì mẹ của Giang Tiêu Tiêu đang nằm ở khoa Ngoại thần kinh, anh ta suy nghĩ rồi đi đến bàn lễ tân của khoa này và dò hỏi: “Tình trạng của bệnh nhân phòng 203 hôm nay có vấn đề gì không?”
Y tá ngơ ngác nhìn gương mặt điển trai của Thẩm Mộ Bạch, sau khi hoàn hồn lại mới trả lời: “Dạ? Bác sĩ Thẩm, anh hỏi cô Phương Tuyết Mạn à, cô ấy vẫn khỏe, có điều chiều này đã được người nhà làm thủ tục chuyển viện đưa đi rồi.”
Thẩm Mộ Bạch nghe vậy thì cau mày.
“Chuyển viện?”
Y tá gật đầu, giở giọng buôn chuyện: “Đúng vậy! Vừa rồi con gái của bệnh nhân còn đến làm ầm ĩ một trận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685471/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.