Tiểu Bảo cực kỳ khó chịu, giọng nói non nớt của bé trở nên nghẹn ngào.
Trên mặt Cận Tri Thận không có chút biểu cảm, anh mím môi không nói gì.
“Trưa nay cô Tiêu Tiêu còn gọi điện cho con, nói là tối về sẽ ngủ chung với Tiểu Bảo, có phải là ba làm cô ấy giận nên cô ấy bỏ đi rồi không? Ba mau đi xin lỗi cô Tiêu Tiêu, mau tìm cô ấy về đi.”
Tiểu Bảo kéo ống quần Cận Tri Thận thật mạnh.
Giọng nói của Cận Tri Thận ẩn chứa vẻ không vui: “Nghe lời, sau này con không được đến tìm cô Tiêu Tiêu nữa.”
Cô Tiêu Tiêu không ở đây, ba lại còn dữ với mình, Tiểu Bảo càng khó chịu hơn, bé giận dữ chạy về phòng.
Cận Tri Thận day ấn đường, không để ý đến bé con, anh về phòng châm một điếu thuốc, lúc này trong đầu anh chỉ toàn là lời nói của Giang Tiêu Tiêu ban nãy.
Ánh mắt Cận Tri Thận tối đen.
Rốt cuộc đoạn quá khứ ấy đã xảy ra chuyện gì?
Cận Tri Thận không muốn đi điều tra, bởi vì Giang Tiêu Tiêu rất sợ hãi đoạn quá khứ này, trước kia anh có thể giải quyết mọi việc một cách dễ dàng, thế nhưng bây giờ anh bỗng nhiên không biết nên làm gì cho phải…
Khói mờ quẩn quanh, bóng lưng người đàn ông hiện lên vẻ cô độc.
Sau khi trở về nhà, Giang Tiêu Tiêu lặng người hồi lâu, đột nhiên cô nghĩ những gì mình vừa nói với Cận Tri Thận liệu có phải tuyệt tình quá rồi không?
Cận Tri Thận đã giúp đỡ cô rất nhiều, vậy mà cô lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-tinh-quai-mami-cua-tui-tu-tui-se-gianh/1685467/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.