Lý Ngọc cười lạnh, “Lục thiếu thật biết cách nói đùa, sao tôi có thể làm ra loại chuyện lớn đến như vậy được, phải nói là do Lục thiếu gần đây thật xui xẻo mới dính phải bãi mìn này!”
Lục Phong cười cười gật đầu, “Cứ cho là vậy đi.”
Lý Ngọc âm trầm nhìn gã, Lục Phong đợi một hồi mới mở miệng nói, “Ông nội Lý của mày còn tốt hơn nhiều.”
Sắc mặt Lý Ngọc sượng cứng, ông nội chính là tử huyệt của hắn.
Lục Phong tâm sinh thỏa mãn khi chọc ghẹo tình địch thành công, “Lý Văn Gia vì dân vì nước, cúc cung tận tụy, thật sự tao rất ngưỡng mộ cách làm của ngài.” Gã càng nói sắc mặt của người đối diện ngày càng thâm trầm.
Lục Phong thản nhiên nhìn Lý Ngọc, không quên nhắc nhở, “Còn có, Lý thiếu cũng đừng quên, vô luận là mày hay là ông của mày, tao đều không chịu thua.”
Lý Ngọc, chẳng phải mày muốn so gia thế, muốn so năng lực với tao hay sao? Đừng tưởng chỉ có mình mày mới biết dựa vào gia thế làm càn! Tao cũng có thể, nếu mày dám đắc tội với tao, tao nhất định sẽ trả mày cả gốc lẫn lãi! Lục Phong tao chẳng phải thằng dễ bị khinh thường đến như vậy!
Lục Phong khẽ cắn răng, trong lòng đang cực kỳ phẫn nộ, gã thống hận những bọn dựa vào quyền thế, nhưng ngay tại thời khắc này gã cũng bị bức đến điên rồi.
Sắc mặt của Lý Ngọc ngày càng khó coi, dù trong tay hắn đang sở hữu chút tài sản tự lập, nhưng còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cung-muon-ly-hon/2608707/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.