Đến bữa cơm chiều, Tịch Chiêu Nhiên mới thật sự cảm thấy trong nhà nhiều hơn một người có bao nhiêu là bất tiện.
Bởi vì Đàm Thiên Dương không giống như y, không quan tâm đến bất kỳ người nào. Điều đầu tiên phải nói đến chính là hai người không còn ngọt ngào đút cho nhau ăn. Còn chưa kể đến sau khi ăn xong cơm tối. Bọn họ cũng không thể ngồi trên ghế sô-pha ấm áp ôm nhau. Thứ duy nhất có hiện giờ chính là gương mặt tươi cười kia của Thiệu Đông Dương.
Tịch Chiêu Nhiên thậm chí còn tưởng tượng. Vận động trên giường tối hôm nay khẳng định sẽ bị huỷ bỏ. Y ngồi trên ghế sô-pha, chỉ có thể cùng Đàm Thiên Dương ở phía xa xa nhìn nhau. Cuối cùng cảm thấy như vậy không phải là biện pháp. Y nhất định phải nghĩ cách đem người kia kéo đến bên cạnh mới được. Hay là đi ra ngoài hẹn hò? Đôi mắt của Tịch Chiêu Nhiên bỗng sáng ngời. Đúng rồi! Y và Thiên Dương sau khi xác định quan hệ cũng chưa từng chân chính ra ngoài hẹn hò lần nào. Hiện giờ đúng là cơ hội tốt ah’.
“Thiên Dương, chúng ta đi ra ngoài một chút đi?” Tịch Chiêu Nhiên lôi kéo tay áo của Đàm Thiên Dương. Nghĩ là làm mới chính là tính cách của y.
Đàm Thiên Dương nguyên bản đang xem TV bỗng có chút kinh ngạc. Hắn nghiêng đầu nhìn y, nhưng lại không hỏi điều gì. Đàm Thiên Dương thuận theo ý của Tịch Chiêu Nhiên, hắn từ trên ghế sô-pha đứng lên, gật đầu nói.:”Được, em muốn đi đâu?”
“Đợi lát nữa sẽ nói cho anh biết.” Tịch Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cong-anh-chang-quan-nhan/769211/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.