Mãi cho đến khi Lộ Dụ Khiêm được vệ sĩ của mình đỡ trở về phòng hắn mới hồi phục lại *** thần, nhớ đến chuyện mình vừa bị đá một cước. Mà kẻ đá hắn chính là vệ sĩ của Tịch Chiêu Nhiên!
“Tịch Chiêu Nhiên!” Hắn căm phẫn ném vỡ ly nước trên mặt đất mà tên vệ sĩ vừa đưa tới. Trong lòng bốc lên lửa giận, dường như có thể đem người ta thiêu đốt. Từ nhỏ hắn và Tịch Chiêu Nhiên là oan gia đối đầu nhau. Mà sự tồn tại của một quý công tử gương mẫu như Tịch Chiêu Nhiên lại càng khiến cho cha mẹ hắn chèn ép hắn.
Từ nhỏ Tịch Chiêu Nhiên đã học tập rất tốt, tính tình lại hiền lành lễ phép. Đôi khi y còn cư xử như một người trưởng thành trước mặt người lớn. Là một quý công tử tuyệt đối hoàn mỹ. Khi đó Lỗ Dụ Khiêm cũng không giống như bao thiếu gia nhà giàu khác, chỉ biết sống phóng túng ăn chơi. Cha của hắn kỳ vọng rất cao ở hắn. Nhưng đáng tiếc, bất luận hắn có cố gắng như thế nào. Ở trong mắt người khác, hắn vẫn luôn kém hơn Tịch Chiêu Nhiên vài phần. Ngay cả cha hắn cũng không nhịn được mà lắc đầu với hắn. Lòng tự trọng lúc còn nhỏ của Lỗ Dụ Khiêm đã bị ánh mắt thất vọng của chính cha mình đả kích đến vỡ tan thành từng mảnh. Cho nên từ thời điểm đó, hắn liền ghi hận Tịch Chiêu Nhiên.
Tịch Chiêu Nhiên nhận càng nhiều lời ca ngợi thì mối hận thù này càng thêm sâu sắc. Mãi cho đến khi cha của y và cha của hắn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cong-anh-chang-quan-nhan/769191/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.