Đàm Thiên Dương đồng ý làm vệ sĩ cho Tịch Chiêu Nhiên. Điều này khiến cho Tịch Chiêu Nhiên rất cao hứng. Sáng sớm y liền gọi điện thoại cho A Nghĩa, bảo hắn chuẩn bị hợp đồng. Chờ khi Đàm Thiên Dương tan ca thì đưa cho hắn ký tên.
Nhưng không nghĩ tới, A Nghĩa lại mang đến cho y một tin tức vô cùng ngoài ý muốn. Hắn nói: “Thi thể của A Trung biến mất rồi.”
Khi Tịch Chiêu Nhiên nghe được tin này, có chút không xác định. Y hỏi lại một lần nữa, “Cậu nói cái gì?”
A Nghĩa dừng lại một chút rồi mới lặp lại lần nửa, “Thi thể của A Trung biến mất, thưa cậu chủ. Cảnh sát đã làm mất thi thể của hắn. Trước đó ông chủ có hỏi bọn họ về thi thể, nhưng thật ra thi thể khi đó đã biến mất. Bọn họ giấu kín chuyện đó, vốn tính toán bí mật tìm lại thi thể rồi giao lại cho chúng ta. Nhưng cho đến bây giờ cảnh sát vẫn không tìm thấy. Hôm nay khi chú Tần cho người tới hỏi mới biết được.”
Tịch Chiêu Nhiên nắm lấy di động, không nói chuyện, trên mặt cũng không biểu lộ cảm xúc.
A Nghĩa không nghe được thanh âm của y, có chút do dự nói: “Ông chủ bảo cậu trở về nhà một chuyến.”
Tịch Chiêu Nhiên mím môi, trực tiếp cúp điện thoại.
Y ngồi trên ghế sô-pha, đầu ngửa về phía sau dựa vào lưng ghế, giơ cánh tay trái không bị thương che lại đôi mắt.
Thi thể của A Trung như thế nào lại biến mất? Bị trộm? Ai trộm chứ?
Giữa trưa Tịch Chiêu Nhiên lái xe quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cong-anh-chang-quan-nhan/769183/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.