Ngoài vườn, gió thổi man mát. Nó đang ngồi hái đọt mồng tơi thì tiếng cô Hương kế bên nhà gọi:""An, con lại đây cô bảo tí""
Nghe thấy, nó bỏ cái rổ đựng đầy đọt mồng tơi xuống đất rồi chạy sang nhà cô Hương.
""Nhà cô mới chày được ít tép, cô cho con một ít, con đem về bảo bà nấu canh cho ăn, tép ngon ngọt lắm""
Cô Hương đưa bọc tép trước mặt, nó cầm lấy rồi lúi húi cảm ơn:
""Con cảm ơn cô""
Bao giờ cũng thế, cô Hương luôn đối xử tốt với nó, nó cũng xem cô Hương như là người nhà. Có cái gì ngon cô cũng cho nhà nó một ít. Một phần là vì nhà nó nghèo, một phần là vì cha mẹ nó đi xa, nó sống với bà ngoại từ nhỏ, nó lại ngoan ngoãn, hiền lành và lanh lợi, thế nên cô càng thương nó hơn.
Nó chạy thẳng vào bếp, đưa bọc tép cho bà.
""Bà ơi, cô Hương cho nhà mình tép này, cô ấy bảo bà đem đi nấu canh""
""Con Hương này thật là, cháu có cảm ơn cô không?""
""Dạ có, cháu lớn rồi mà""
""Bé thế mà nói lớn, mà rổ đọt mồng tơi bà nhờ cháu hái đâu?""
Bà nó nhìn dáo dát xung quanh mà vẫn không thấy cái rổ mồng tơi đâu. Nó lục lọi trí nhớ một hồi rồi mới reo lên:
""Á chết! Cháu để quên ngoài vườn rồi, để cháu đi lấy""
Nó chạy ra vườn, lấy cái rổ rồi nhặt đọt mồng tơi cho sạch, đem đi rửa rồi mới đưa cho bà.
""Bà này, năm nay cháu 13 tuổi rồi, khi nào sinh nhật cháu bà nhớ nấu xôi nếp cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-thanh-cong-chua/137948/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.