Từ lúc Cố Khái Đường chính thức cự tuyệt Sở Vi, người trong nhà bắt đầu phụ đạo tâm lý cho Cố Khái Đường, những lời nói ra như bánh xe quay lặp lại đến một trăm lần. Nói với Cố Khái Đường, hắn sẽ nghe, nhưng cũng không làm. E rằng con cả nhà họ Cố là một người quá kiên định, rất có chủ kiến, người như vậy thường có thái độ rất cứng rắn. Chuyện nào đã nhận định thì chỉ dựa vào lời nào, không có khả năng làm hắn hồi tâm chuyển ý.
Có lẽ vì tình cảm thay đổi vị trí, mẹ Cố cực kỳ yêu thương Tiễu Dã, mua cho Tiễu Dã rất nhiều quần áo, đồ chơi, cơ hồ mỗi khi Cố Khái Mai có thời gian là lại đến tiểu khi Minh Châu thăm bé.
Có một hôm Cố Khái Mai và mẹ Cố cầm một tấm áp phích đến, còn chưa vào cửa đã hảo hứng nói: "Trong thành phố mới mở một khu vui chơi, Sở Vi muốn hẹn anh, anh có đi được không?
Cố Khái Đường đang đánh răng rửa mặt, nghe xong cũng không nói gì, bình tĩnh súc miệng.
Cố Khái Mai chạy đến chỗ hắn, hỏi lại: "Được không anh? Sở Vi nói là tạ lễ bánh trung thu lần trước."
Cố Khái Đường quay đầu nhìn em gái, dừng một chút nói: "Bánh trung thu là em tặng."
"Nói là như vậy," Cố Khái Mai nói, "Thế nhưng người ta hẹn là anh."
Tiễu Dã tới gần chị gái bình thường đối với bé rất tốt này, hỏi: "Khu vui chơi là cái gì vậy ạ?"
Tiễu Dã từ trước đến giờ chưa đến khu vui chơi lần nào, cũng không biết bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/32090/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.