Đậu Tranh truyền dịch hai giờ liền, Cố Khái Đường nhìn dáng vẻ của y giống như không thể đi đón Tiễu Dã, liền nói với Cố Khái Mai: "Em đưa cậu về đi, anh đi đón Tiễu Dã."
Cố Khái Mai liên tục gật đầu nói: "Được, được."
Đậu Tranh nằm trên cánh tay Cố Khái Đường, khàn khàn hỏi: "Sớm như vậy?"
Cố Khái Mai "Ai" một tiếng, đứng giữa hai người nói: "Cậu, cậu còn chưa ăn cơm phải không? Đi, con dẫn cậu đi cắn cái gì đó đã. Anh hai, anh đi trước đi, tiện đường ghé trường học xem sao."
Đậu Tranh sửng sốt nhìn Cố Khái Mai, đột nhiên hiểu ra gì đó. Y buông tay Cố Khái Đường ra, có chút mất mác nhìn hắn, bởi vì sốt cai, ánh mắt Đậu Tranh hồng hồng.
Hơn mười giờ đêm Đậu Tranh lại sốt.
Cố Khái Đường cho y uống thuốc xong, dựa theo bác sĩ chỉ dẫn, dùng khăn mặt ấm lau người cho Đậu Tranh. Đậu Tranh giống như những người đàn ông khác, lông trên tay và trên người rất ít, nhưng có lông chân. Cố Khái Đường giúp y lau chân, thậm chí lau đùi. Song khi hắn muốn giúp Đậu Tranh lau phía trên, y bắt đầu phản ứng kịch liệt.
Cố Khái Đường nghĩ có thể không lau chỗ khác, nhưng cổ và dưới nách ra nhiều mồ hôi nhất định phải lau.
Hắn đem khăn mặt đưa cho Đậu Tranh, để y tự lau. Đậu Tranh bị sốt cao đến đỏ bừng mặt, muốn ngủ. Y nhận lấy nhưng chậm chạp không cử động.
Cố Khái Đường nghĩ Đậu Tranh nhất định là cố ý. Y vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353813/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.