Sở Vi như bị sét đánh, nghẹn ngào trân trối giải thích: "Không, không phải, em trước kia không biết... hai người các anh..."
Trọng tâm cũng không đúng, so với loại chuyện hai người đàn ông thế này, cô càng lưu ý bản thân không phải người thứ ba hơn.
Đậu Tranh hứ một tiếng, ở trong gió rét lạnh run, nghĩ thầm quả nhiên hông thể vì đầu óc nóng nảy mà không mặc áo khoác.
Sở Vi lắp bắp một hồi, mới phản ứng lại, cô nói: "Anh gạt em sao? Hai người đều là đàn ông mà, hơn nữa anh còn là cậu của sư huynh."
Đậu Tranh trầm mặc, không lên tiếng.
Sở Vi suy nghĩ sáng tỏ, cô nhẹ giọng nói: "Sư huynh là không muốn em dây dưa mới nhờ anh nói với em như vậy, đúng không?"
Tuy rằng hoàn toàn sai, nhưng Đậu Tranh vẫn gật đầu.
Sở Vi ở trong gió rét co rụt cái cổ, cô thoạt nhìn rất nhỏ bé, bị áo dạ dày từng từng một bao lấy.
Sau đó Sở Vi thở dài, nói với Đậu Tranh: "Em hiểu rồi."
Đậu Tranh đại hỉ, cũng không có ngại ngùng chút nào, chỉ nói: "Cô hiểu thì tốt rôi, con gái vẫn là nên rụt rè một chút. Được rồi, tự cô về nhà đi, tôi lên lầu."
Nói xong Đậu Tranh xoay người đi về, vào trong hàng hiên, nhìn lại, phát hiện Sở Vi còn đứng chỗ kia.
Đậu Tranh xoắn xuýt một hồi, quay lại nói; "Cô mau đi về đi."
Sở Vi không nói chuyện, Đậu Tranh lấy tay đẩy đẩy vai cô.
Sở Vi lắc lư người, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353776/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.