Bởi vì Lưu Hạo Nhiên không ở nhà, Cố Khái Đường ngồi một hồi, lại đi tới nơi tụ họp sớm một chút chờ.
Nhà hàng này quy cách khá tốt, Cố Khái Đường đến mới phát hiện đã có vài học sinh chờ ở đó. Bọn họ là người phụ trách hoạt động lần này, nhìn thấy Cố Khái Đường đều có chút kinh hỉ, vây lại hỏi: "Chân cậu lành chưa? Đi học được rồi chứ?"
Cố Khái Đường lần lượt trả lời: "Ổn rồi, rất tốt, học kỳ kế có thể lên lớp."
Lại có người nói: "Sau này băng qua đường nhớ cẩn thận, tại nạn giao thông thật đáng sợ."
Bọn họ đều biết Cố Khái Đường bị thương do tai nạn xe cộ, nhưng không biết chi tiết, nhưng là không phải do Cố Khái Đường băng qua đường không cẩn thận mà bị tông.
Cố Khái Đường cũng không phản bác, chỉ khẽ gật đầu.
Một vị tiền bối chào hỏi Cố Khái Đường, bảo hắn ngồi xuống, hỏi những người khác: "Thầy Lưu lát nữa ngồi ở đâu? Để Cố Khái Đường và thầy ngồi cùng bàn đi."
Cố Khái Đường gật đầu.
Tiền bối kia hỏi: "Hay là cậu muốn ngồi cùng bạn học? Dương Bình Tri và cậu ở cùng phòng phải không?"
Cố Khái Đường vội vàng trả lời: "Em ngồi cạnh thầy Lưu là được rồi."
Nửa tiếng sau, thầy cô và học sinh lục tục đến. Tết âm lịch là thời gian ăn chơi giải trí, cho dù có chút lười biếng cũng chẳng sao. Một đoạn thời gian chưa gặp những nghiên cứu sinh này, Cố Khái Đường phát hiện vẻ ngoài của bọn họ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353754/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.