Lúc trên xe, Cố Khái Đường tận lực bình tĩnh, cố gắng cùng ba Cố nói hoàn chỉnh chuyện giữa mình và Đậu Tranh.
Đợi khi hắn dừng lại, bên trong xe chỉ còn lại tiếng quạt gió, bởi vì quá mức yên lặng, Cố Khái Đường không khỏi cúi đầu.
Trước khi Cố Khái Đường nói ra chuyện này, hắn vô số lần nghĩ tới chuyện một mình đối mặt thẳng thắn với ba. Dưa theo ý của mẹ là để cho Cố Khái Đường đón ba Cố về nhà, cả nhà ngồi cùng một chỗ, mở cuộc họp cả nhà.
Nhưng Cố Khái Đường nghĩ, có một số việc phải tự mình gánh chịu.
Tính tình ba Cố vô cùng cứng rắn. Tâm địa tốt là một chuyện, nhưng chỉ cần việc mà ông không vừa mắt, mặc kệ đối phương là ai, đều có thể có lý do răn dạy một phen.
Cố Khái Đường vừa làm xong công tác chuẩn bị thừa nhận cơn giận dữ của ba mình, cũng biết nói không chừng phải chịu đòn. Nhưng hắn đợi nữa ngày, ba Cố một câu cũng không nói.
"..."
Ba Cố hoàn toàn ngẩn người, một câu cũng nói không nên lời.
Ông nhìn Cố Khái Đường, một lúc lâu, hỏi: "Con đang nói đùa phải không?"
Thật đúng là không phải người một nhà thì không vào một cửa. Sau hi Cố Khái Đường thẳng thắn, câu đầu tiên của em gái, mẹ, ba đều là ý này.
Cố Khái Đường nghiêm túc nhìn ba mình, nói: "Không có."
Ba Cố trầm mặc.
Không khí trong xe trầm mặc khiến người ta muốn nhanh chóng thoát ra. Cố Khái Đường đỡ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353728/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.