Thật giống như trong thân thể có thứ gì đó ngọ nguậy, mang theo dòng điện, truyền đến đầu ngón tay, lưu lại cảm giác đau đớn kì diệu....
Cố Khái Đường ho khan hai tiếng, khi mở miệng ra một lần nửa, thanh âm liền nghẹn lại, hắn hỏi: "...Sao cậu lại tới đây?"
"Tôi..." Đậu Tranh cúi đầu nói: "Tôi, tôi... tôi...."
Này còn phải hỏi nữa sao?
Đậu Tranh rõ ràng biết bọn họ đã chia tay, y bị Cố Khái Đường đá, không chút lưu tình, thẳng thắng dứt khoát.
Cố Khái Đường hỏi cũng đúng, phàm là người còn có chút long tự trọng đều sẽ không đến.
Nhưng Đậu Tranh không nhịn được, chỉ cần có thể nhìn thấy Cố Khái Đường...
Y sẽ không khống chế được mình, y nhất định sẽ chạy đến.
Điều này khiến y cảm thấy vô cùng xấu hổ, viền mắt y nóng lên, nói không nên lời.
Cố Khái Đường ngước đầu, nhìn lên đồng hồ nơi sân ga, kim đồng hồ chỉ chín giờ bốn mươi tám phút.
Cố Khái Đường nói: "Cậu về đi thôi."
Cố Khái Đường nhẹ nhàng nắm tay Đậu Tranh, đẩy ra, trong nháy mắt đó hắn cảm thấy xung quanh lạnh lẽo, thực tế bên trong trạm xe lửa vô cùng ấm áp, nhưng Cố Khái Đường không nhịn được run cầm cập.
Lúc kéo hành lý đi về phía trước, trên lưng hắn nổi một lớp da gà.
Đậu Tranh đứng nơi đó, vô cùng mỏi mệt thở dốc.
"Cố Khái Đường!"
Đậu Tranh hướng về phía bóng lưng người kia gọi.
Lần đầu tiên y gọi tên của Cố Khái Đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353712/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.