Bà nội Cố Khái Đường tuổi đã lớn, chồng mất, cho nên một mình ở viện dưỡng lão. Quan hệ giữa bà và ba Cố không tốt lắm, hai mẹ con thiếu chút nữa đoạn tuyệt quan hệ, người nhà cũng không tới lui với bà, chỉ là định kỳ gửi một khoản tiền sinh hoạt phí nhất định. Bất quá gần đây tình trạng sức khỏe của bà rất không ổn, nghe bệnh viện thông báo thời gian của bà còn không nhiều nữa, để con cái tới gặp mặt lần cuối.
Ba mẹ Cố hỏi ý Cố Khái Đường, Cố Khái Đường chưa gặp qua bà nội, đối với bà cũng không có ác ý gì, xem xong thời khóa biểu, nói: "Không thành vấn đề."
Lịch trình của nghiên cứu sinh sau khi tốt nghiệp cũng không bận lắm, bất quá nếu bận, Cố Khái Đường cũng có thể sắp xếp.
Mẹ Cố do dự một chút, nói: "Nếu như Tiểu Tranh có thời gian, bảo Tiểu Tranh cùng tới đi.:
Cố Khái Đường nghĩ đến tình trạng thân thể Đậu Tranh, không biết nên trả lời thế nào.
Sau đó chợt nghe mẹ Cố nói: "Dù sao cũng là người nhà."
Chỉ một câu nói này, khiến Cố Khái Đường quyết định ngay, hắn nói: "Được, để con hỏi Đậu Tranh một chút, nếu có thời gian để em ấy đi cùng con."
Tuổi tác Đậu Tranh và Cố Khái Đường không chênh lệch mấy, nhưng bởi vì vai vế, trước đây đều phải gọi là cậu, hiện tại có thể ở trước mặt mẹ mình gọi tên Đậu Tranh. Mẹ Cố có chút không được tự nhiên, nhưng cũng không soi mói được gì, đành mắt nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-than-ai/2353658/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.