Khả Như thấy Trạch Quân quan tâm Thiên Du thì lại làm nũng
'' Quân, anh ăn xong rồi, chúng ta đi nghỉ thôi, em hơi mệt '' ả vừa nói vừa ôm tay Trạch Quân nũng nịu
'' ừ đi ''
'' Cô mau ra dọn đi Thiên Du, dọn cho sạch một chút nha '' ả ta lên giọng
Trạch Quân nghe ả nói không hiểu sao lại hơi khó chịu '' được rồi đi thôi ''
Thiên Du trong bếp nước mắt lại vô thức rơi xuống, cô đã cố mạnh mẽ rồi mà, nhưng đó cũng chỉ là vỏ bọc trước mặt anh mà thôi, vỏ bọc ấy mong manh lắm, tưởng như vỏ trứng bóp một chút là có thể nát rồi, chính vì vậy mà cô rất sợ, sợ không thể nào giữ được lớp vỏ ấy lâu dài đưa tay lên gạt những giọt nước mắt ấy, cô lại tiếp tục làm việc.
Nửa đêm trong không gian im lặng, tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Trạch Quân đang ôm Khả Như ngủ nghe thấy tiếng cũng bất giác mà tỉnh dậy với tay lên tủ đầu giường cầm chiếc điện thoại rồi nhấc máy
'' chuyện gì?'' giọng Trạch Quân khàn khàn vang lên
'' Trạch Quân, có chuyện quan trọng, cậu tỉnh ngủ trước đã rồi nghe tôi nói '' người ở đầu dây bên kia không ai khác chính là Cố Phong
Trạch Quân nghe Cố Phong nói vẻ nghiêm trọng nên anh cũng nhẹ nhàng xuống giường để chánh Khả Như tỉnh giấc. Vừa bước ra ngoài '' được rồi cậu nói đi ''
'' Chuyện cậu nhờ tôi, tôi điều tra lại rồi ''
'' cậu nói tiếp đi ''
'' Cậu bình tĩnh một chút ''
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-nguoc-em-anh-sai-roi/1509306/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.