'' nhưng em thật sự đâu làm gì ạ ''
'' cô còn giả vờ rốt cuộc hợp đồng đó cô bán được bảo nhiêu tiền? ''
'' hợp đồng gì ạ? em thật sự không biết '' Thiên Du cô thật sự không biết mà
'' Không biết ''
'' cháttt '' anh tát cô một cái đau điếng khiến cô vô lực mà ngã xuống chiếc giường lớn
'' cô thật sự cần tiền như vậy sao?, hả? cô cần có thể tới xin tôi mà, sao lại phải như vấy ''
'' chát '' lại thêm một cái tát nữa, Thiên Du lúc này nước mắt đã thi nhau rơi xuống
'' cô khóc lóc cái gì? '' Trạch Quân cười nhạt cởi chiếc thắt lưng ra cầm chắc rồi vô tình mà đánh lên người cô, những phát đánh rất mạnh, dường như anh chẳng có một chút gì gọi là nương tay hay thương sót
'' Đau, xin anh....'' Thiên Du cố gắng cầu xin nhưng được gì chứ, chỉ vô dụng mà thôi
'' đau sao? lúc cô bán bản hợp đồng đó đi sao không nghĩ đến hậu quả?'' Trạch Quân gằn từng chữ
'' cần tiền tới vậy sao? được vậy chi bằng hầu hạ tôi một đêm, nếu làm tốt tôi sẽ cho cô tiền ''
Vừa giứt Trạch Quân cúi xuống hôn cô, bàn tay cũng cởi bỏ từng nút áo. Thiên Du hốt hoảng dùng sức đẩy Trạch Quân ra
'' đừng... xin anh đừng mà ''
'' Loại điếm như cô? Đã nằm dưới thân bao nhiêu người đàn ông rên rỉ còn giả vờ thanh cao gì chứ? ''
Trạch Quân tiếp túc cới bỏ lớp đồ trên người cô, để lộ ra một thân thể trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-nguoc-em-anh-sai-roi/1509303/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.