Nhân lúc Tô Ngọc Châu không để ý, La Thành lắc mạnh cổ chân cô.
"Á..." Tô Ngọc Châu đau đớn thốt lên
Đôi mắt ngấn lệ, cô nhìn La Thành
"Đau quá. Anh làm gì chân em vậy"
La Thành đứng dậy mỉm cười nhìn cô
"Xong rồi đó. Em thử đi vài bước xem sao?”
Tô Ngọc Châu vẫn ngôi yên một chỗ không ngừng xuýt xoa cổ chân mình. Thì ra là anh nắn khớp cho cô, đau chết đi được mà, nếu như sớm biết như vậy cô nhất định sẽ không cho anh chạm vào
Đợi đến khi Tô Ngọc Châu bước xuống đi lại như bình thường. La Thành cũng thấy yên tâm hơn. Lúc này anh đưa tay lên nhìn đồng hồ, thấy thời gian đã trễ, anh nói với cô
"Thôi em ngủ đi, anh về phòng đây”
Tô Ngọc Châu nhìn La Thành bước đi, cô đưa tay ra định giữ anh lại nhưng cô biết hôm nay anh đã vì cô mà rất mệt mỏi rồi, cô đành thu tay về buồn bã nhìn theo bóng lưng anh
Đêm nay Tô Ngọc Châu cũng muốn ngủ một giấc thật ngon. Nhưng mỗi khi nhắm mắt lại thì gương mặt phóng to của Kiều Hưng lại hiện lên khiến cô không thể nào chợp mắt được
Tô Ngọc Châu chán nản ngồi bật dậy đi xuống lầu tìm một chai rượu. Chỉ có cách uống thật say cô mới có thể quên đi mọi chuyện đã xảy ra với mình
Ở phòng bên cạnh, sau khi tắm xong La Thành định tắt đèn đi ngủ nhưng trong lòng vẫn cảm thấy còn chút gì đó chưa an tâm về Tô Ngọc Châu nên anh đi sang phòng cô nhẹ nhàng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-lam-vo-anh-nhe/160268/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.