Chợt Trần Tú Anh nhớ ra một vấn đề chính mà chút nữa đã quên mất. Cô nhìn La Thành hỏi
"Em nghe Khải Duy nói mấy nay anh sốt cao, anh đã đỡ chưa"
"Đã khỏe nhiều rồi. Mai có thể đi làm lại"
"Vậy anh nghỉ ngơi đi, em không làm phiền anh nữa" Trân Tú Anh miễn cưỡng nói, tuy cô có chút tiếc nuối nhưng trong người anh đang không khỏe cô cũng không muốn làm phiền anh quá lâu
"Để tôi tiễn em" La Thành đứng dậy tiễn cô ra về
Hai người đi ra đến sân, một con vẹt treo gân đó thấy bóng người liên kêu lên
"Tiểu thư xinh đẹp, tiểu thư xinh đẹp”
Lần đầu tiên thấy con chim biết nói Trần Tú Anh đứng ngây ngốc nhìn nó rồi quay sang hỏi La Thành
"Nó biết nói?"
"Đúng vậy. Loài chim này nó biết bắt chước tiếng người" La Thành trả lời
"Nó cũng có thể phân biệt được giới tính sao" Trân Tú Anh ngây ngô hỏi anh
La Thành bật cười với câu hỏi ngốc nghếch của cô
"Không. Em dạy nó thế nào nó sẽ nói thế ấy. Vừa rồi nó gọi tiểu thư xinh đẹp là do mấy hôm nay Ngọc Châu ra sức dạy nó đấy"
"Thì ra là vậy. Em cảm thấy trong nhà anh thật thú vị, thảo nào mà nhìn anh ở nhà khác với lúc ở công ty đến vậy" Trân Tú Anh thành thật nói
"Khác thế nào" La Thành nheo mắt hỏi
"Ở nhà anh vui vẻ tràn đây sức sống còn ở công ty thì lạnh lùng đáng sợ" nói xong Trân Tú Anh đưa tay lên che miệng, cô không biết hôm nay ăn phải thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-lam-vo-anh-nhe/160253/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.