Cô là nữ sinh lớp 12, tên là Ngọc Băng. Cô chính là biểu tượng của “tuổi tác không nói lên tính cách”. Lớp 12 rồi nhưng vẫn còn nhảy chân sáo tới trường, lại rất ham đọc truyện tranh. Nhưng điều đó không có nghĩa là cô học kém nhé. Chỉ số IQ của cô rất cao đó nha. Chỉ tội là chưa yêu ai bao giờ nên hơi “ngốc” trong tình cảm thôi.
Một người thầy giáo lạnh lùng, có sự điển trai khiến cho cả nữ sinh và giáo viên nữ độc thân ôm giấc mộng trở thành người phụ nữ của anh lại bị duyên phận sắp đặt cho anh gặp được cô. Mái tóc đen bóng, đôi mắt nâu lạnh lùng, sóng mũi cao thẳng, đôi môi mỏng với khuôn mặt góc cạnh. Anh quả là trai đẹp điển hình.
Số phận đưa đẩy thế nào anh lại là chủ nhiệm lớp của cô. Thật sự ban đầu anh không thể hiểu nổi cô học trò của mình. Nhưng dần dần anh lại thấy sự ngây thơ trẻ con của cô rất dễ thương. Rồi cũng chẳng biết từ khi nào, anh đã đem lòng yêu cô học trò nhỏ đầy tinh nghịch ấy. Nhưng chuyện của anh lại chưa từng được suôn sẻ. Cô bé của anh chỉ số IQ cao nhưng sao trong tình cảm lại trở thành số 0 thế này? Khó khăn rồi đây. Cách mạng chưa thành công, đồng chí còn cần phải cố gắng nhiều....