" cút.."" tôi như bị bức đến điên lên rống lên chỉ thẳng vào mặt ông ta, bất kể ông ta là ai đi nữa cũng chính là hung thủ giết chết mẹ của tôi điều đó làm tôi không thể chịu đựng được
Đình Đức đau lòng nhìn đứa con trai trước mặt, ông đã hiểu lầm bà nhiều năm như vậy nếu như lúc đó ông đủ mạnh mẽ để chống đối lại cha mình mang theo bà ấy cùng nhau chung sống thì có phải bây giờ sẽ không xảy ra chuyện này hay không, ông cũng sẽ không nhận được sự trừng phạt hay không?
Ngày đó vì quá tức giận ông đã đưa tay đẩy bà ra không ngờ bà lại té xuống cứ như vậy mà rời xa trần gian này, lúc đó ông thực sự rất hối hận hối hận vì mình quá vọng động không điều tra tất cả mọi thứ mà trách móc bà ấy thì có phải bà còn sống hay không và gia đình ông sẽ được đoàn tụ!
"" con trai "" Đình Đức bi thương nhưng lại không biết nên làm như thế nào run run nói
"" ông..câm miệng "" tôi lấy hai tay bịt lỗ tai mình để không phải nghe ông ta nói bất cứ điều gì nữa, trong lòng tràn đầy rối loạn tôi thật sự không biết nên làm như thế nào, thật không ngờ hung thủ giết chết mẹ tôi lại là người cha của tôi người mà trong mười mấy năm qua tôi chưa từng được biết đến..thật đáng hận
"" được, ta sẽ đến thăm con "" Đình Đức nắm chặt hai bàn tay lại quay người rời đi, bóng lưng của ông chứa đầy sự cô đơn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-cua-tong-giam-doc-phuc-hac/553709/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.