Tóm lại, loại chuyện không thể hiểu nổi này, khiến trong lòng cô vô cùng khó chịu, vô cùng phản cảm. Người ngoài, vĩnh viễn sẽ không hiểu rõ ý nghĩ học đại học Bắc An của cô.
Mộng tưởng đó không đơn giản thuộc về mình, còn thuộc về người cha đã mất đi nữa.
Một tiếng sau.
Tập đoàn Kiều Thanh.
Kiều Phong Khang bắt tay từng khách hàng, bảo người tiễn bọn họ ra cửa, rồi quay trở về văn phòng.
Nghiêm Danh Sơn lập tức đuổi kịp: “Tổng giám đốc Kiều, cô Du vừa gọi điện thoại tới.”
Du Ánh Tuyết gần như chưa từng gọi điện thoại cho anh. Lần trước gọi điện thoại, khoảng chừng là vào nửa năm trước. Ông cụ bệnh nặng, muốn gặp anh. Đó là chuyện vô cùng quan trọng.
Bây giờ cô đột nhiên gọi điện thoại tới, trên mặt anh không có chút bất ngờ nào.
“Muốn gặp tôi sao?”
“Vâng. Cô ấy muốn hỏi lịch trình buổi tối của anh, nói là muốn nói mấy câu với anh.”
Kiều Phong Khang tiện tay đặt văn kiện lên trên bàn. Anh im lặng một lát, ngón tay khớp xương rõ ràng khẽ gõ nhẹ lên văn kiện, một lúc sau mới nói: “Để cô ấy tới.”
Tám giờ tối.
Du Ánh Tuyết ăn cơm tối ở biệt thự xong, lập tức gọi xe tới câu lạc bộ tư nhân “Vân Trang”.
Đây là lần đầu tiên cô tới nơi xa hoa lãng phí như vậy.
Đồng phục trên người đã được thay bằng chiếc áo sơ mi chiffon màu trắng đơn giản, chỗ cổ áo còn có nơ con bướm.
Phía dưới là váy dài màu đen và giày da đầu tròn màu trắng. Mái tóc dài xõa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/208567/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.