Chương trước
Chương sau

Như vậy cũng không có gì không tốt.
Giữa họ, vốn không nên có thêm một sinh mạng khác nữa.
Từ ngày đó trở đi, giữa hai người họ có vẻ như có một sự hiểu nhau rất hài hòa. Kiều Quốc Thiên không ăn cơm người khác nấu nữa, đều phải Tô Hoàng Quyên tự tay làm.
Cô ta cũng không cảm thấy phiền phức, lúc nào cũng lật qua lật lại làm các món ăn không giống nhau.
Bỗng nhiên, hai người giống như là đem những chuyện đã qua đi đó đều quên hết vậy, sống chung với nhau lại có hơi giống tình nhân.
Hoặc là…
Giống vợ chồng?
Nhưng Tô Hoàng Quyên biết, giữa họ, chỉ có thời gian một tháng này mà thôi. Tình cảm dịu dàng hiện nay, đều chẳng qua là bọt biển.
Một tháng sau, tự nhiên phải vỡ.
Có lẽ là vì dự đoán được kết quả nhận được, nên tình cảm dịu dàng hiếm có được này ngược lại không có người đánh vỡ trước.
Thời gian từ thứ hai đến thứ sáu của Tô Hoàng Quyên, chủ yếu đều ở trong phòng của anh ta. Thỉnh thoảng, sẽ bị anh ta giữ lại, ngủ ở đây. Cô ta vẫn uống thuốc theo thời gian theo liều lượng như cũ, anh ta cũng chưa từng ngăn cản qua.
Hai người rất hiểu nhau, cũng không ai đi đánh vỡ quy định giữa họ.
Càng không có ai thăm dò đối phương quan hệ hiện tại của hai người họ.

tính là yêu nhau…
Cô ta mua quần áo rồi, Kiều Quốc Thiên bận xong, lái xe qua đây quét thử thanh toán cho cô. Cô ta cũng không từ chối, toàn bộ nhận hết.
Khi đi ngang qua tiệm bán đồ nội y, bị anh ta kéo đi vào, kết quả, anh ta hào hứng lựa bộ đồ nội y khiêu gợi. Tô Hoàng Quyên không chịu lấy, anh ta nói trước đây cũng không phải không có mặc qua, sau đó, bị anh ta trực tiếp nhét vào trong túi mua sắm. Cô ta đối với anh ta cũng không có cách nào.
Tiếp sau đó, lại bị anh ta kéo đi dùng bữa tối ở nhà hàng đồ ăn ý bên ngoài, xong rồi đi coi phim điện ảnh “Cô bé lọ lem”.
Ngồi trong rạp chiếu phim, Tô Hoàng Quyên chỉ cảm thấy nguyên người đều có hơi ngẩn ngơ. Dưới ánh đèn chiếu rọi, người đàn ông gần ở gang tấc, nhưng mà, cô ta cũng biết, qua không lâu nữa, giữa họ, thì là phải xa tận chân trời, xa vời không với tới được rồi…
Bởi vì, thời gian anh ta ở lại, chỉ còn mười ngày.
Từ trong rạp chiếu phim di ra, trời đã hoàn toàn tối sập rồi. Lên xe, Kiều Quốc Thiên đột nhiên bắt đầu hôn cô ta.
Hôn vừa sâu vừa nặng, cứ như là muốn đem cô hút vào xương tủy của anh ta vậy. Tô Hoàng Quyên nghĩ tới chia li của mười ngày sau, trong lòng khó chịu, đưa tay đặt lên bờ vai anh ta, cũng phản hồi thiết tha.
Hai người quấn lấy nhau, dọc đường về khách sạn. Chỉ cần lúc dừng lại đèn đỏ, anh ta liền sẽ hôn cô ta thật sâu.
Nguyên một đêm đó, anh ta hầu như không có buông tha cô. Cũng không nói chuyện, chỉ là ham muốn một cách điên cuồng. Thỉnh thoảng sẽ nhìn cô ta ngơ người ra, ánh mắt trầm sâu, khiến cô ta thăm dò không rõ rốt cuộc anh ta đang nghĩ cái gì.
Tô Hoàng Quyên chỉ cho rằng anh ta cũng vì chia li của mười ngày sau, mới mất khống chế như vậy, nhưng mà, ngày hôm sau, cô ta mới biết…
Thì ra không phải.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.