“Cậu Lê đoán chừng là giận chị rồi ànha”
“Chị Tống Ân lần này đúng là chị sai rồi, nên em cũng không giúp được chị. Chị im hơi lặng tiếng bỏ đi, không nói với chúng ta thì thôi, nhưng chị và cậu Lê đang nói chuyện yêu đương, sao lại không có báo với anh ấy một tiếng chứ? Quá tùy hứng rồi” Lông mi của Tống Ân rủ xuống.
Mắt nhẹ nhàng nháy, nước mắt chảy ra.
“Uyên, chị hiện tại… Tự dưng muốn kết hôn”
“Kết hôn? Muốn cùng với ai kết hôn?” Trả lời cô không phải là Vũ Uyên.
Ở cửa ra vào đúng là xuất hiện giọng của một người đàn ông.Tống Ân kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn.
Vốn bị cô làm cho tức giận bỏ đi là Lê Tiến Minh, bây giờ đã quay trở về.
Hai tay khoanh ở ngực, tựa ở cửa phòng tắm, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô.
“Tại sao anh lại ở đây?” Tống Ân cố gắng giữ mình thật bình tĩnh, rồi hỏi.
Lê Tiến Minh cầm trong tay một cái chìa khóa. Cô liền đã hiểu ra, cắn răng nói: “Vũ Uyên, chờ đó tôi sẽ tính Sổ với eml” Chìa khóa cửa nhà cô, Vũ Uyên cùng với Ada đều có. Nhưng với tính cách của Ada, tuyệt đối sẽ không đưa cho người ngoài.
Cô để điện thoại sang một bên, đối mặt với Lê Tiến Minh.
Vừa nấy hai người là giãng co trong bóng tối, đêm tối như chiếc mặt nạ có thể che đi cảm tình chân thật nhất của cô.
Nhưng hiện tại thì không như vậy!
Bóng đèn sáng trưng.
Với khoảng cách của hai người lúc này, cho dù sắc mặt chỉ có một thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243608/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.