Khi cô xuống cầu thang, chiếc xe của anh ta đang đậu bên lề đường, anh và trợ lý Sơn đang đứng bên ngoài xe, cả hai đang bàn bạc về điều gì.
Du Ánh Tuyết cố ý nhẹ nhàng đi ra từ phía sau cố gảng để anh không thấy. Kết quả là anh đã phát hiện ra cô từ lâu, thậm chí còn biết được ý định của cô.
Anh vẫy vẫy tay với cô: “Đừng nháo, lại đây” Du Ánh Tuyết tươi cười chạy đến theo thói quen nắm lấy bàn tay dang sẵn chờ mình.
“Cô Ánh Tuyết” – Trợ lý Sơn khẽ gật đầu chào cô. Cô cũng cười rạng rỡ đáp lại anh ta.
“Anh còn chuyện bàn bạc thì em lên xe đợi anh trước.” “Anh nói xong rồi” – Kiều Phong Khang cười – “Chúng ta đi thôi.” “Vâng” Sau khi chào tạm biệt Nghiêm Danh Sơn cả hai lên xe, anh giúp cô thắt dây an toàn cùng nhau đi ăn tối.
“Chúng ta để Bánh Bao ở nhà, cùng nhau đi tìm thế giới của hai người, có khi nào bé con giận chúng ta không?
“Hai lần một tuần không có gì là nhiều, sau này bé con lớn sẽ hiểu. Sau này, Bánh Bao cũng sẽ có người yêu, cũng sẽ tách khỏi chúng ta” Du Ánh Tuyết bật cười, đưa tay nắm lấy anh: “Hôm nay anh không vui sao?” „.Không” “Nhìn anh không được vui lắm” “ – Anh tất nhiên không vui, uống phải cả một bình dấm chua lớn nhưng anh lại không thể nói cho cô biết anh vì chút chuyện nhỏ nhặt đó mà ghen tuông.
“Chúng ta đi ăn tối trước, sau đó đưa em đi xem phim” – Anh chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243564/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.