Phùng Linh Nhi cười cười, không thấy vấn đề gì quá lớn: “Tớ thích tất cả những gì anh ấy thích. Và anh ấy cũng sẽ thích thứ tớ thích” “Đúng rồi, mấy nay quên hỏi cậu, cậu và Kiều Phong Khang định khi nào sẽ tổ chức hôn lễ?
“Nghĩ tới hôn lễ lần đó trong lòng tớ còn sợ đây này. Đừng có nhắc tới nữa, tớ sợ lắm rồi. Tớ thấy không cần đâu, như bây giờ rất tốt mà” “Cũng đúng, hôn lễ là làm cho người ta xem, mình như thế nào mới quan trọng. Hôm đó cậu nói hai người đi bệnh viện xem vết thương ở chân, có tiến triển gì không?” “Không có thuốc uống. Bác sĩ chỉ nói anh ấy sẽ bình phục từ từ. Mấy ngày nay người nhà đều cho anh ấy ăn canh bổ xương, anh ấy không thích lắm nhưng cũng không biết nên làm gì” “Không sao đâu. Chuyện gì cũng vượt qua rồi, dần dần cũng sẽ bình phục thôi.” “Tớ cũng nghĩ vậy.” Một người phụ nữ đã có gia đình người phụ nữ sắp kết hôn, hai người cứ thế tán gẫu với nhau quên mất thời gian đã trôi rất nhanh.
Trước bữa tối, Du Ánh Tuyết thấy điện thoại của Kiều Phong Khang gọi đến như một cô gái đang yêu, cô không thể nhịn được mỉm cười khi thấy tên anh nhấp nháy trên màn hình.
“Tối nay anh có thời gian không?
Em và Linh Nhi vừa đi mua sắm, muốn cùng hẹn anh đi ăn” “Ánh Tuyết, e rằng chúng ta không đi được rồi.
Nghe được giọng điệu nặng nề của anh, Du Ánh Tuyết vội vàng hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không?” Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243562/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.