Chương 489:
“Ánh Tuyết? Du Ánh Tuyết!” Cơ thể chấn động, cô nắm chặt chăn, hai mày nhíu chặt không muốn tỉnh lại.
Tuy nhiên, Kiều Minh Đức lại đang ra sức lay tỉnh cô: “Sao lại ngủ quên ở đây? Dậy đi, đến giờ đi rồi” Cô tỉnh dậy bên tai cô không phải là giọng của Phong Khang nữa, mà là Minh Đức.
Hốc mắt cô có chút đỏ, cô mở mắt ra nhìn Kiều Minh Đức. Anh ta bị dáng vẻ này của cô làm cho sửng sốt, xoa đầu cô: “Gặp ác mộng sao?” Cô cắn môi không muốn nói chuyện Nửa đêm lại ra đầy mà ngồi ngủ người cô có chút đau nhức, cô vừa cử động động thì tấm chăn trên người trượt xuống vai.
Trái tim cô run lên, cô cầm lấy chiếc chăn, rốt cuộc là mơ hay thực?
Cô cúi xuống hít lấy mùi hương trên chiếc chăn, tất cả là do cô áo giác sao bởi vì mùi hương này cũng quen thuộc quá.
Có lẽ nào…
Khi Du Ánh Tuyết nghĩ đến khả năng đó, trái tim liền như bị ai đó treo lên, bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy khỏi lòng ngực. Cô cố gắng kìm chế lại sự kích động ngập ngừng hỏi Kiều Minh Đức: “Cái chăn này… anh giúp em đắp hả?” Kiều Minh Đức thấy khó hiểu: “Không phải anh thì còn ai nữa?
Lúc dậy thấy em cô nằm ngoài đây còn sợ là em chết cóng rồi” Cho nên… tất cả đều là một giấc mơ và ảo giác của chính cô mà thôi.
Vừa rồi còn vui mừng bao nhiêu thì lúc này cảm xúc của Du Ánh Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243533/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.