Mặc dù chiếc váy cưới cách xa thế giới của cô ấy, nhưng cô ấy cũng có thể được ngưỡng mộ một phen.
Đợi đến khi Du Ánh Tuyết vào phòng thử đồ, Kiều Phong Khang quay đầu lại.
Lê Tiến Minh vừa lúc lắc đầu, vừa cảm thán: “Vừa nhìn đã biết ngươi tương lai sợ vợ.’ “Không cần đợi đến tương lai, hiện tại đã thế rồi: Kiêu Phong Khang bắt chuyện, nhàn nhã ngồi xuống ghế sô pha.
Lê Tiến Minh liên tục thở dài rằng anh ta quá không hài lòng, sao có thể trả lời tỉnh bơ mà không cần giấu giếm gì như vậy chứ?
Đây có còn là CEO của Kiều Thanh, là người khôn ngoan và có chiến lược trên thị trường không?
Kiêu Phong Khang liếc nhìn anh ta, định nói gì nhưng lại thôi.
Chỉ nói: “Cảm ơn cô Ân giúp tôi.
“Chắc chắn là phải cảm ơn cô ấy.
Michel là một nhà thiết kế rất khó tính.
Cho dù anh có trả bao nhiêu tiên, có cử người nào đến mời, cho dù cô ấy không muốn nhận thì nhất định sẽ không nhận. Nếu lần này không nhờ có Tống Ân, e rằng chúng tôi cũng không có cách nào mời được cô ấy.”
Kiêu Phong Khang cầm lấy cà phê do nhân viên giao cho, nhấp một ngụm, liếc nhìn anh ta thăm dò, hỏi: “Gần đây anh có thân với cô ấy không? Du Ánh tuyết nói, lần trước thấy cô ấy ở nhà anh.
“Đừng quanh co, lúc đó ở nhà tôi chỉ là ngoài ý muốn thôi. Tôi và cô ấy thậm chí còn không phải bạn bè. Hơn nữa, tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243507/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.