Du Ánh Tuyết cảm thấy thứ mà cô ta muốn xé nát hiện giờ không phải là tờ kết quả, mà là bản thân cô.
“Người này hình như bị điên, có phải cô ta từ khoa tâm thần chạy ra không?”
“Đúng vậy. Cô gái, tôi thấy cô nên mau chóng ra khỏi thang máy thì hơn, cô đang mang bầu, kẻo bị cô ta làm bị thương” Những người khác cũng sợ hãi trước tư thế của Tô Hoàng Quyên, họ thì thầm với Du Ánh Tuyết.
Du Ánh Tuyết nhìn Tô Hoàng Quyên, cô ta hình như không còn tỉnh táo nữa.
Dáng vẻ của cô ta bây giờ thực sự khiến người khác không chịu nổi.
“Cô làm sao vậy?” Du Ánh Tuyết hỏi Tô Hoàng Quyên. Nhưng vẫn thận trọng lùi lại phía sau để tránh làm tổn thương đến đứa con trong bụng.
Nhưng, câu hỏi của cô ấy lại kích thích Tô Hoàng Quyên một cách trực tiếp và mạnh mẽ.
Cô ta ném những mảnh giấy đã xé lên người Du Ánh Tuyết, rồi nhìn chằm chằm vào cô một cách dữ dội, như thể muốn giết chết cô.
“Sao cô có thể hỏi những câu này một cách vô tội như thết Nếu không phải vì Kiều Phong Khang, tôi sao có thể thảm hại như bây giờ? Các người hạnh phúc rồi, vui vẻ nhìn tôi thê thảm thế này, đúng không?” Du Ánh Tuyết thở dài: “Cô Quyên, có kết quả phải có nguyên nhân” Đường gân xanh trên mặt của Tô Hoàng Quyên nổi lên: “Nếu có kết quả thì phải có nguyên nhân? Cô có nguyên nhân gì, dựa vào đâu mà cô có tất cả, còn tất cả những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243504/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.