Du Ánh Tuyết cắn môi dưới nhìn anh: “Cha em… vì anh mà chết trong tòa nhà Kiều Thanh, đúng không?”
“Cái chết của cha em, lúc đó tập đoàn Kiều Thanh đã giấu tin tức đó khỏi truyền thông. Công ty đã liên hệ và chặn tất cả các phương tiện truyền, thông” Khuôn mặt anh trở nên nặng nề hơn, và đôi môi anh từ từ hé mở. “Thị trường và các cổ đông rất nhạy cảm với các vụ bê bối của công ty. Vào thời điểm quan trọng đó, công ty phải cân nhắc kỹ càng”
Du Ánh Tuyết không nói gì, chỉ yên lặng lắng nghe.
“Lúc đó mẹ em đã ngồi tù rồi, cả cha anh và cha em đều không biết chuyện. Ông ấy đã lâu không về thăm mẹ anh. Lúc đó ông ấy đang ở nước ngoài nên không biết vợ mình làm chuyện như vậy. Nhưng cha em cho rằng chính cha anh đã giấu mẹ em nên mới dẫn theo khá nhiều nhà báo, phóng viên đến Kiều Thanh uy hiếp công ty để đòi người.”
Nói đến đây, Kiều Phong Khang lại dừng lại. Rõ ràng là trong lòng bàn tay anh, bàn tay vốn mềm mại của cô đã trở nên cứng ngắc.
Cả người cũng duỗi thẳng.
Anh siết chặt tay cô, dường như không chắc về phản ứng tiếp theo của CÔ.
Sau khi điều chỉnh lại tư thế ngồi, cuối cùng anh ta mới nặng nề thốt ra những lời còn lại: “Lúc đó ông ấy dọa nhảy xuống, anh cũng không ngăn cản, cũng không đưa ra cho ông ấy biện pháp giải quyết nào khác, ngược lại… còn nói lời kích động ông ấy. Nhưng, điều anh không ngờ là ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243412/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.