“Cháu không quan tâm, chú ba, dù sao chú cũng phải giúp cháu thuyết phục mẹ cháu rằng cô gái đó không phải mẫu người cháu thích. Cháu phải tự mình tìm người yêu! Hơn nữa, chú có thể ở bên Ánh Tuyết, điều đó thể hiện đầy đủ quyền tự do trong tình yêu và hôn nhân. Cháu không thể không có tự do. Phải không? Lúc trước ép gả Ánh Tuyết cho cháu, cháu nhìn cô ấy nhỏ nhắn đáng thương không nỡ từ chối. Nhưng bây giờ…”
“Kiều Minh Đức, da anh dày quá rồi đấy! Ai muốn ép anh? Rõ ràng là anh. nhất định muốn lấy em!” Du Ánh Tuyết nhịn không được, đặt bộ đồ ăn lên, cùng anh ta tranh cãi.
“Này, anh nói đùa rằng anh muốn kết hôn với em thế là em tưởng thật à? Vậy em nói xem, trước đây có phải em yêu thầm anh không?”
“Ai yêu thầm anh? Em không thích kẻ hèn nhát sợ cả nhà ma!”
“Em không sợ sao? Em cũng là người nhát gan!”
“Hừ, em sợ cũng là đương nhiên thôi, em là phụ nữ, còn anh anh là đàn ông!”
“Phụ nữ? Nhìn bộ dạng giương nanh múa vuốt của em đi, có giống phụ nữ không?”
Trong chốc lát, căn nhà vốn dĩ yên tĩnh bỗng trở nên sôi động hẳn lên.
Cả cô và Kiều Minh Đức đều không ai nhượng bộ ai. Kiều Phong Khang nhìn hai “đứa trẻ” đang ở phía đối diện, không khỏi dở khóc dở cười.
May mắn thay, anh ta có tầm nhìn xa, điều này khiến hai người đó không thể yêu nhau. Nếu không, mỗi ngày đều có một cuộc chiến?
Đến lúc đó, chỉ sợ sẽ đau đầu chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243386/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.