Khẽ chửi rủa một tiếng, Kiều Phong Khang mắt đỏ hoe, không kiểm soát nổi cảm xúc nữa, anh giang một cú đấm vào mặt người đàn ông.
Ra tay, nhanh và chính xác. Đấm xuống, bên kia kêu lên, ngay lập tức thấy máu chảy.
Bên kia cũng là một thanh niên trẻ tuổi nhiệt huyết, sờ máu mũi, đột nhiên có dũng khí, liền tung một đấm về phía anh.
Với kỹ năng của Kiều Phong Khang, tránh cú đấm này không hề gì, nhưng anh không né, cứ đứng yên đó.
Có vẻ như loại đau đớn da thịt này có thể át đi cơn đau nơi lồng ngực.
Dẫu sao anh cũng có đai đen Taekwondo chuyên nghiệp, người kia đâu có thể là đối thủ của anh? Chỉ trong chốc lát, người đàn ông kia bị đánh choáng váng.
“Trời! Anh làm gì vậy?! Chồng, anh có sao không, sao lại ra nhiều máu thế này?”
Một người phụ nữ – một người phụ nữ hoàn toàn xa lạ, lao ra khỏi phòng, ôm lấy khuôn mặt của một người đàn ông với cái mũi sưng tấy, lập tức òa khóc.
Xong đó quay đầu tức giận nhìn chằm chằm kẻ khởi xướng: “Anh làm sao thế, sao lại đánh chồng tôi?”
“..” Kiều Phong Khang sửng sốt, chớp mắt.
Nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mặt anh một lúc, sau đó nhìn số phòng.
Không gõ nhầm cửa phòng, nhưng không phải là Du Ánh Tuyết!
Nghĩa là, anh dạy dỗ sai người rồi sao?
Chuyện gì xảy ra thế này?
Cơn say bớt đi rất nhiều. Cầm điện thoại ra, bấm một dãy số.
Năm phút sau. Nghiêm Danh Sơn và quản lý khách sạn vội vã chạy đến.
“Gọi cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243348/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.