“Kiều Phong Khang? Sao có thể? Nhà họ Kiều cùng nhà chúng ta từ trước đến nay có quan hệ tốt, cậu ta sao có thể làm ra chuyện như vậy?”
“Không nhầm đâu, nhất định là anh ta!” Tô Hoàng Quyên run lên.
Mình đã làm tổn hại danh dự của Du Ánh Tuyết, làm bọn họ mất con, khiến hai người đi đến kết thúc, người đàn ông đó sao có thể bỏ qua cho mình?
“Ông chủ, ông về rồi.”
Ngoài cửa truyền đến giọng nói của người giúp việc. Ngay sau đó là tiếng hành lý nặng nề ném trên mặt đất: “Bà chủ đang ở đâu?!”
Giọng hỏi lạnh lùng của cha, cùng với sự tức giận lộ ra khiến người ta rợn cả người.
Tô Hoàng Quyên run lên vì sợ hãi: “Mẹ, cha đã về..”
Cha là một người hà khắc. Gần đây tin tức huyên náo cả thành phố, cha đi công tác, vốn dĩ một tuần nữa mới về, nhưng hôm nay cha về trước thời hạn, hẳn là vì tin tức của cô ta.
“Đừng sợ, mẹ ở đây, cha con.”
Còn chưa nói xong, chỉ nghe “rầm”, cánh cửa phòng bị bật tung.
Cha Tô Hoàng Quyên đứng ở cửa, trừng mắt nhìn người trên giường, cầm một cây gậy đánh gôn trong tay.
“Mày đến đây cho tao!”
Ông ta chỉ vào con gái mình, tiếng hét sắc lẹm khiến người ta kinh hãi.
Tô Hoàng Quyên không nghi ngờ gì về việc mình sẽ bị đánh đến nửa chết nửa sống. Cô ta tái mặt, lùi lại.
Cha cô ta càng tức giận, đi mấy bước là tới.
Mẹ cô ta cũng sợ. Bao nhiêu năm nay, ông ấy chưa từng tức giận như vậy.
“Ông à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243327/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.