Bởi vì quá yêu, cho nên, tất cả sự rụt rè, tự tôn, cô ta có thể bỏ xuống hết cả.
Cô ta liều lĩnh nắm lấy tay anh, đặt lên ngực mình. Váy ren trên người cô ta vốn đã rất mỏng manh, cộng thêm chiêu của Kiều Vân Nhung, hơn nửa bầu ngực của cô ta đã lộ ra ngoài.
Cô ta không bỏ ý định, trực tiếp cởi áo ngực ra, để lòng bàn tay anh không có vật cản, trực tiếp chạm vào phần mềm mại kia.
Cô ta không tin, không tin ngay cả chiêu này mà anh cũng ngăn lại được.
Hơn nửa đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, huống hồ, không có người đàn ông nào có thể từ chối cô trong tình cảnh này.
Nhưng.. “Buông tay!”
Thứ cô chờ được, lại chỉ có hai chữ này.
Lạnh lùng. Dứt khoát. Ánh mắt Tô Hoàng Quyên ngước mắt, chỉ thấy hình như anh đã tỉnh, không còn dáng vẻ say, con người như được phủ một tầng băng lạnh.
Chỉ cần một chút là có thể đóng bằng cô.
Cô ta liền có hơi sợ hãi, nhưng mà thời khắc quan trọng này, bảo cô ta từ bỏ, cô ta không cam lòng.
“Phong Khang, đừng cố chống đỡ được không? Em biết anh muốn mà.” Cô ta nhón chân lên ôm lấy anh.
Cơ thể mềm mại, dán lên người anh, nhẹ nhàng cọ.
Kiều Phong Khang không có chút cảm giác nào, cau mày: “Đừng thách thực sự kiên nhẫn của tôi.
Anh bình tĩnh như vậy, làm cho cô ta cảm thấy xấu hổ.
Cô ta chưa từng chịu uất ức cầu xin, bây giờ lại khép nép: “Nếu như anh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243304/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.