Nói đến đây, cô bỗng cười một tiếng: “Mẹ cháu còn bảo cháu nói lời cám ơn chú nữa đấy”.
Nhìn nụ cười của cô, trong lòng của Kiều Phong Khang cũng thoải mái hơn một chút.
Anh nắm lấy tay cô rồi nói: “Dẫn tôi đi tham quan nơi này một chút đi.”
T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất.
Hai người cứ như vậy đi dạo trong khu chung cư, lúc này cũng có rất nhiều cặp đôi đang nắm tay nhau đi dạo.
Du Ánh Tuyết nhìn bọn họ một chút rồi lại cúi xuống nhìn bàn tay của mình được Kiều Phong Khang nắm chặt, cô cong cong môi, cười đến sung sướng.
Bọn họ… cũng rất giống một đôi vợ chồng…
“Có chuyện gì mà lại cười vui vẻ đến như vậy?” Kiều Phong Khang hỏi.
“..” Du Ánh Tuyết lắc đầu: “Không nói đâu”
Nói ra, bản thân không tự cảm thấy xấu hổ à?
“Suy nghĩ về tương lai của chúng ta?”
Du Ánh Tuyết kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào người anh: “Làm sao chú biết?”
Kiều Phong Khang híp mắt: “Em suy nghĩ cái gì, tôi lại còn không biết sao?”
Du Ánh Tuyết chu môi, đúng là không thể che giấu suy nghĩ của mình với anh mà.
“Ánh Tuyết, sau này em sinh cho tôi một đứa bé gái xinh đẹp đáng yêu như em nhé.” Kiều Phong Khang cảm thán, cánh tay dài siết chặt bờ vai mảnh mai của cô.
“Nhưng hiện tại cháu đang muốn có một đứa con trai. Nghe dì chủ nhà nói con gái sẽ yêu quý cha của nó hơn là mẹ, đến lúc đó con bé cứ quấn quýt lấy chú, chú cưng chiều nó mà bỏ rơi cháu thì sao bây giờ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243229/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.