Chương 143:
Vì sao ngay từ đầu anh lại nói với cô rằng mẹ cô đã không còn trên đời này?
Nghĩ đến anh thì tâm trạng của Du Ánh Tuyết càng tệ hơn.
Cô tỉnh cả ngủ, mắt cô lại nhìn điện thoại theo thói quen.
Màn hình vẫn đen như trước.
Từ lúc đi khỏi cho đến bây giờ thì điện thoại vẫn chưa từng kêu lên lần nào.
Vả lại ngực cô có cảm giác buồn bực, khiến cô không thể thở nổi.
Cô đi đến bên cửa sổ, mở cửa ra, để cơn gió xua tan đi cái nóng xung quanh. Nhưng sự bứt rứt khó chịu trong lòng cô thì không thể nào tiêu tan hết được.
Cô vẫn cứ suy tư mãi khôn nguôi…
Thật sự như vậy sao? Chú nói rằng chú sẽ không cho cô cơ hội nào nữa sao? Chú không còn yêu cô nữa sao?
Nghĩ đến đây, trái tim cô thắt lại như bị một bàn tay nắm chặt vậy, đau đớn đến nỗi không thể thở nổi.
Cô nắm chặt cánh cửa để có thể đứng vững, ánh mắt thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Du Ánh Tuyết giơ cổ tay lên, nhìn thời gian trên đồng hồ.
Đã qua 0 giờ rồi sao.
Thế là… sinh nhật của chú đã qua rồi…
Lâm Vân Thanh cũng không muốn cô phải vất vả như vậy, nhưng Du Ánh Tuyết lại coi việc chăm sóc mẹ là việc đương nhiên.
Hơn nữa…
Mẹ cô cũng không còn nhiều thời gian để cô chăm sóc nữa… Mẹ càng nhiều tuổi cô lại càng còn ít thời gian ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243187/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.