*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bởi vì vừa mới xảy ra chuyện cho nên có rất nhiều người trả vé. Khoang hạng nhất gần như trống không. Vì thế mà Du Ánh Tuyết thuận lợi mua được một vé.
Chỉ có điều không kịp chuẩn bị gì cả, chỉ có thể gọi người làm trong nhà đem hộ chiếu đến đây, may mắn là lúc trước khi vừa vào Kiều Thanh làm việc, công ty đã thống nhất làm visa cho tất cả nhân viên.
Du Ánh Tuyết thuận lợi theo Kiều Phong Khang lên máy bay. Trong cabin vô cùng xa hoa, rộng rãi. Nghiêm Danh Sơn không muốn quấy rầy bọn họ vì thế mà thức thời ngồi ở một chỗ xa xa, kéo màn lại. Còn bên này, hai người đang nằm trên hai chiếc ghế riêng.
Du Ánh Tuyết nhìn chằm chằm anh, cho dù anh làm cái gì ánh mắt cô cũng không hề rời khỏi người anh. Cuối cùng Kiều Phong Khang cũng không thể chịu nổi, vì thế mà kéo màn lại, rồi ôm cả người cô qua ghế của anh.
Thiết kế của chiếc ghế cho một người ngồi thì tương đối rộng. Nhưng mà nếu có hai người cùng ngồi thì chỉ có thể nghiêng người lại. Như vậy thì có hơi không thoải mái. Có điều, cho dù như vậy cả hai đều không có ý định tách ra.
Du Ánh Tuyết gối lên cánh tay anh, còn tay cô thì đang quấn lấy eo anh. Còn hai mắt cứ nhìn chằm chằm anh, giống như là dù có nhìn thế nào cũng không thấy đủ.
Kiều Phong Khang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243133/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.