*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô sợ bị Minh Đức biết được như vậy sao? Cô không nỡ chấm dứt mối quan hệ giữa hai người như vậy à?
Một tay anh cầm điện thoại, một tay siết chặt vòng eo của cô rồi cứ thế cắn tới tấp vào môi cô.
"Em cứ nghĩ rằng chỉ cần không nói ra thì em và Minh Đức vẫn có thể quay lại với nhau sao?”
"Cháu không biết." Đầu óc cô lúc này trở nên hỗn loạn, thậm chí cô không biết rằng hiện tại bản thân mình có muốn duy trì tình trạng như trước đây không. Cô chỉ cất giọng cầu xin anh: "Chú đưa điện thoại cho cháu đi… "
Cô muốn tắt máy đi ngay lập tức.
Ít nhất trong lúc này, với dáng vẻ trần như nhộng nằm trên giường của chú ba như thế, cô chẳng còn mặt mũi nào để nghe máy của Minh Đức.
Cho dù có phải gọi điện giải thích rõ ràng với anh ta thì cũng không phải bây giờ.
Kiều Phong Khang chỉ cảm thấy cô cứ mãi lưu luyến về mối quan hệ giữa cô và Minh Đức, anh nhìn chằm chằm vào cô sau đó áp trực tiếp điện thoại vào tai cô.
Du Ánh Tuyết kinh hãi đến mức trợn tròn mắt, bởi lẽ cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý cho chuyện này.
Đầu dây bên kia là giọng Minh Đức gọi cô.
Cô hít thở đều từng nhịp, vẫn không dám trả lời. Cô cắn chặt môi rồi ôm lấy chăn nhảy xuống giường với dáng vẻ vô cùng thảm hại.
Vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243116/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.