*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Qua loa đến nỗi khiến cô muốn tức giận.
Nhất là... dưới tình huống lo lắng cho anh suốt cả một đêm mà từ đầu đến cuối chẳng có một chút tin tức nào.
Bỗng nhiên cô cảm thấy rằng sự quan tâm của mình khá là buồn cười. Hiện giờ anh chẳng những không sao mà còn cực kỳ ổn. Đã có thể tham gia tiệc tùng luôn rồi, chẳng phải hay sao?
Điều quan trọng nhất là...
Rõ ràng điện thoại của anh mở nguồn rồi, nhất định là đã nhận được thông báo cuộc gọi đến của cô từ lâu. Ít nhất là có khoảng năm cái, nhưng mà anh hiển nhiên hoàn toàn không hề có ý định gọi lại một cuộc điện thoại nào cho cô cả.
Nếu như không phải là cô gọi điện thoại cho anh, có lẽ anh vẫn sẽ giống như khoảng thời gian này vậy, duy trì trạng thái không liên lạc với cô.
Vừa nghĩ đến điều này, trong lòng Du Ánh Tuyết bất chợt lạnh đi khá nhiều.
Cô đứng ngồi không yên suốt cả đêm, dường như chỉ có mỗi mình cô ảo tưởng một cách hài hước.
"Vậy cháu không làm phiền đến chú nữa... cháu cúp máy đây." Khi cất lời lần nữa, giọng điệu đã nhạt đi khá nhiều.
"Có phải là em đang ở ngoài cửa không?”
Vẫn chưa đợi cô cúp máy, giọng nói của anh truyền đến lần nữa.
Một câu nói hoàn toàn không đầu không đuôi khiến cho cô ngơ ngác. Ngoài cửa cái gì cơ?
Nhưng mà...
Một giây sau, khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243113/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.