*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Kiều Minh Đức, anh lắm mồm thật đấy!"
Tuy cô làm như ghét bỏ anh ta nhưng trong lòng lại hơi mất tập trung, nếu Minh Đức biết tối qua cô và chú ba đã làm chuyện ấy...
Du Ánh Tuyết được Kiều Minh Đức ôm vào lòng. Cô ngước mắt nhìn anh ta, nụ cười đơn thuần và xán lạn đến mức không có bất cứ tạp chất nào của anh ta khiến sự áy náy trong lòng cô càng thêm sâu sắc...
Nếu cô cứ làm tổn thương anh ta như thế thì có phải là quá đáng lắm hay không?
Tan tầm.
Du Ánh Tuyết được Minh Đức đưa đến biệt thự, bởi vì chỉ cần lấy hành lý nên cô bảo Kiều Minh Đức chờ trong xe, còn cô thì đi vào một mình.
Tối qua hành lý của cô đã được xếp xong, đặt ở phòng khách. Nhưng bây giờ, nào còn bóng dáng của va li hành lý đâu?
"Dì Lý, hành lý của tôi đâu?”
"Sáng nay cậu chủ Khang đã bảo chúng tôi đưa lên tầng, cậu ấy nói cô sẽ không chuyển ra ngoài nữa.”
Du Ánh Tuyết hơi giật mình. Sáng hôm nay... anh thật sự nghĩ cô sẽ không chuyển ra ngoài, cô cũng định nhanh chóng dọn về... nhưng bây giờ...
"Vậy tôi lên thu dọn đây. Nếu chú ba về thì dì cứ bảo... tạm thời tôi sẽ ở nhà chú hai nhé.”
Cô không để dì Lý khuyên gì thêm, cúi đầu đi lên tầng.
Những thứ đã được xếp gọn đều được người giúp việc treo về chỗ cũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-con-chu-khong-the-cho/1243102/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.