Trời sáng, báo thức Cố Ninh đặt tối hôm qua vang lên vài tiếng thì bị nhấn tắt.
Cô tỉnh dậy từ trong mơ, nhìn Trần Tùng nằm bên cạnh, tâm trạng cô trở nên phức tạp, không biết sau này bọn họ sẽ ra sao.
Cố Ninh đang chìm trong suy nghĩ, tay anh xoa mông cô một cái, dọa người ta nhảy dựng.
Trần Tùng từ từ mở mắt ra, nhìn đầu tóc hơi rối của cô, lại mò điện thoại qua xem giờ, sáu giờ rồi, bây giờ họ phải rời giường đánh răng rửa mặt ăn sáng, nếu không cô sẽ đi học muộn.
"Tối hôm qua em nằm mơ à?" Anh ngồi dậy, chân dài vắt ngang trên giường.
Cố Ninh nghẹn lại: "Sao anh biết?"
Trần Tùng chầm chậm chống khuỷu tay lên, đặt trên tủ đầu giường ở phía sau: "Tối hôm qua nghe em gọi anh, mơ gì thế?"
Sao cô có thể nói tối hôm qua mơ đến đêm tân hôn của bọn họ, nếu anh biết chắc chắn sẽ cắt câu lấy nghĩa rồi cười khà khà, không biết xấu hổ mà nói thẳng là cô thèm làm.
"Em quên rồi." Cố Ninh nói.
Đương nhiên Trần Tùng không tin: "Quên rồi?"
"Ừ."
Cô không muốn tiếp tục đề tài này với anh nên bò xuống giường, đi ra bên ngoài, thu đồng phục phơi bên ngoài vào, tối hôm qua dùng máy giặt để sấy, phơi một đêm là có thể khô.
Hiện tại Trần Tùng đang mặc áo thun và quần đùi của em trai Cố Ninh, mái tóc ngắn lộn xộn, nhìn trẻ hơn vài tuổi.
Lý Tú Lan mua quần áo cho Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-chanh-sieu-chua/3441089/chuong-21.html