Cố Ninh dùng tay chống lên ngực của Trần Tùng, cơ thể người đàn ông rắn chắc, hình thành sự đối lập với cô.
Nhưng sau đó Trần Tùng cũng không làm gì cô cả, chỉ ôm cô ngủ mà thôi. Dạo gần đây Cố Ninh rất hay buồn ngủ, cho dù bị ôm không thoải mái lắm, vẫn có thể nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Ngủ đến nửa đêm, nằm mơ.
Cũng không thể coi là mơ, mà là mơ thấy hôm bọn họ mở tiệc cưới.
Hôm đó, sáng sớm Cố Ninh đã bị Lý Tú Lan gọi dậy, sau khi rửa mặt đánh răng, thay sườn xám màu đỏ truyền thống mà Lý Tú Lan may đo riêng cho cô, sau đó lại bị ấn ngồi trước gương trang điểm.
Thiếu nữ trong gương có khuôn mặt xinh đẹp, tinh xảo, da thịt mềm mịn trắng nõn.
Thực ra lúc còn rất nhỏ, Cố Ninh cũng đã từng tưởng tượng về đám cưới của mình sau này, để bạn thân của mình làm phù dâu, cùng nhóm mấy bạn học nữ, lập thành nhóm phù dâu.
Nhưng đến ngày thật sự mở tiệc cưới này, ảo tưởng của cô đều hóa thành tro bụi.
Sự thực chứng minh hiện thực và lý tưởng có sự chênh lệch, Cố Ninh không nói với Nhậm Linh chuyện mình vừa trưởng thành đã làm đám cưới, các bạn học khác cũng không biết, tất nhiên không có nhóm bạn học nữ làm phù dâu.
Lý Tú Lam khéo tay, làm tóc cho cô rất xinh đẹp, còn cài đầy hoa sao baby và hoa khác lên trên.
Vào giây phút Trần Tùng đến đón Cố Ninh đi, cô đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-chanh-sieu-chua/3441087/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.