"Em muốn dỗ anh như thế nào?"
Chu Ngưng nghiêng đầu "nhìn" về phía cậu, khóe miệng anh hơi cong lên. Thực tế thì khi nghe Lâm Vãn nói như thế là anh đã bị cậu dỗ rồi.
Lâm Vãn bị anh "nhìn" chằm chằm như vậy cậu cũng không biết mình nên làm thế nào nữa.
Cậu không thể nói vài câu ngọt ngào mà dỗ dành anh, chỉ có thể để cho Chu Ngưng nói chuyện với giọng nói lạnh ngắt, nói là dỗ nhưng cậu lại chẳng biết dỗ như thế nào.
"Tiểu Vãn?" Chu Ngưng gọi cậu, anh không biết Lâm Vãn đang làm gì, vì không nghe thấy gì nên anh rất lo lắng.
Lâm Vãn nhìn đôi môi đóng mở mà gọi tên mình. Cậu giật mình đưa tay lên gãi tai.
Cái tên Lâm Vãn này không có ý nghĩa gì cả, họ Lâm, sinh vào buổi tối. Ban đầu Lâm Vãn không quan tâm đến việc tên mình có hay hay không, có độc đáo hay không, dù sao cũng chỉ là một cái tên cho người ta gọi thôi.
Nhưng bị Chu Ngưng gọi tới gọi lui như vậy, bây giờ cậu có thể tự hào tuyên bố tên cậu là cái tên hay thứ hai thế giới, là cái tên độc đáo thứ hai thế giới.
"Tiểu..." Anh chỉ vừa mới mở miệng thì đột nhiên có cái gì đó ấm áp dán lên môi anh, sau đó bỗng nhiên lại có gì đó chui tọt vào miệng anh, đẩy những lời anh muốn nói vào trong.
Trong bóng tối, các giác quan của anh trở nên nhạy bén hơn rất nhiều, Chu Ngưng chưa bao giờ nghĩ chỉ cần một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cam/2821651/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.