Ngày đầu tiên Chu Ngưng lấy lại thị lực, Lâm Vãn bị cảm lạnh.
Trên đường về nhà cậu hắt hơi liên tục, bé đáng yêu nhà anh hắt hơi xong thì khịt khịt mũi, tim anh vì thế mà trở nên mềm nhũn.
Anh vừa mới lấy lại được thị lực, vừa thấy Lâm Vãn hắt hơi là anh lại khen cậu.
Khi cậu hắt cái đầu tiên, Chu Ngưng dịu dàng nắm lấy tay Lâm Vãn: "Nếu em hắt hơi thì chứng tỏ có người đang nghĩ tới em. "
Lâm Vãn tin anh vô điều kiện, cậu hôn lên mặt anh một cái, sau đó lại hắt thêm một cái nữa.
Tài xế Chu Độ lên tiếng: "Hắt hơi hai cái là có người đang mắng mình đúng không? "
"Mê tín dị đoan." Chu Ngưng ôm bả vai Lâm Vãn: "Tiểu Vãn đừng nghe lời anh ấy, không có chuyện đó đâu. "
Lâm Vãn ngoan ngoãn gật đầu, lại hắt hơi thêm hai cái nữa.
Chu Ngưng nhìn Chu Độ rồi khiêu khích hỏi hắn, "Hắt bốn cái là bị gì vậy? "
Chu Độ mặt không biến sắc nói: "Chú ngốc ghê, em ấy bị cảm. "
1
"Là do anh cứ khăng khăng đòi tới bệnh viện sớm nên mới làm vợ em bị cảm." Chu Ngưng vừa nói vừa vươn tay bật điều hòa, vừa bật điều hòa lên thì anh liền hôn lên gương mặt hơi đỏ của Lâm Vãn, mà không thèm để ý tới Chu Độ đang dùng hai thứ tiếng Trung - Anh mà mắng hai người không có lương tâm, lúc tới trước cửa nhà, anh bị hắn đạp một cái mà cũng nở một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cam/2821649/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.