Nước mắt Lâm Vãn chảy dài, không biết là do khó chịu hay cảm động mà cậu lại khóc thành như vậy nữa, cậu không ngừng khua tay múa chân, muốn biểu đạt thứ gì đó.
Cậu tủi thân, cậu lo lắng, cậu gấp gáp đến mức không biết mình nên nói gì, nhưng cậu thật sự rất muốn nói gì đó.
Chu Ngưng không thể hiểu được những cử chỉ phức tạp như vậy, trong mắt anh, hành động của Lâm Vãn giờ đây chẳng khác gì đang đánh nhau cả, anh không hiểu cậu đang muốn nói gì cả.
Nhưng anh không thể nói thẳng ra là mình không hiểu được, anh sợ Lâm Vãn thất vọng, nên đành phải ngăn cậu lại, "Lát nữa rồi nói sau, để anh dạy em tiêm thuốc ức chế. "
Nghe vậy, Lâm Vãn bình tĩnh lại, Chu Ngưng giúp cậu xé bao bì ra, sau đó kéo cánh tay cậu ra rồi chỉ lên đó, "Chỗ này, rất đơn giản. "
Thì ra không phải làm tiêm vào mông... Lâm Vãn lo lắng nhận lấy mũi tiêm, kim tiêm đã để lên da rồi nhưng cậu lại không dám xuống tay.
"Em sợ sao?"
Không biết Lâm Vãn đã chịu đựng bao lâu rồi, người cậu đổ rất nhiều mồ hôi, ánh mắt cũng không còn tỉnh táo, Chu Ngưng biết không thể chậm trễ được nữa, anh nói, "Vậy... Vậy để anh tiêm cho em, em đưa nó cho anh. "
"Ngoan nào, không đau đâu, em nhìn chỗ khác đi, đừng nhìn cánh tay."
Nhìn chỗ khác....., Lâm Vãn chọn nhìn gương mặt nghiêm túc của Chu Ngưng.
Đây là khuôn mặt đẹp nhất mà cậu từng thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-cam/2821626/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.