Du Dực đảm bảo, từ bé đến lớn cô luôn là người xui xẻo, cũng chưa từng hối lộ ông trời thứ gì.
Chẳng qua bạn có tin rằng có chuyện trùng hợp như vậy không?
Thật sự trùng hợp như vậy.
Vào buổi chiều ngày hôm đó, trong phần kết bạn trên WeChat của Du Dực xuất hiện một chấm đỏ.
Người đó nhắn: Chào Du Dực, mình là Mạnh Ngọc.
Khoảnh khắc ấy, trong đầu cô xuất hiện rất nhiều suy nghĩ. Đã nhiều năm trôi qua như vậy, không lẽ cậu ấy còn thích mình ư? Không không không, bớt tự mình đa tình đi, biết đâu người ta chỉ định tiện tay kết bạn thôi thì sao? Nhưng mà mấy năm gần đây cô đã hủy kết bạn với tất cả bạn cũ, anh lấy được phương thức liên hệ của cô từ đâu chứ?
Rốt cuộc vì sao anh lại kết bạn với cô, thật phiền.
Giao diện trên điện thoại nhảy qua nhảy lại giữa WeChat với Weibo, mãi mà cô vẫn chưa ấn chấp nhận.
Giây phút đó, cô mới ý nhận ra rằng hạ quyết tâm chết đi là một việc rất khó, còn lựa chọn sống sót lại rất dễ dàng. Rất nhiều nhiều người đứng bên bờ vực nhìn rất lâu xuống dưới vực thẳm, thật ra họ đều đang chờ một người bằng lòng kéo họ lại.
Cuối cùng, Du Dực vẫn chấp nhận lời mời kết bạn. Không biết vì sao mà cô luôn cảm thấy Mạnh Ngọc chính là khúc gỗ giữa đại dương mênh mông kia.
My0731: Mình là Mạnh Ngọc.
Sau đó là một sticker xin chào.
Oui: Ừ ừ, tôi là Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-ca/2502286/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.