Hộp quà rất to, Lạc Thanh Dã gầy yếu ngồi quỳ gối bên trong trông nhỏ nhắn xinh xắn, cơ thể cũng không nẩy nở như những thanh niên mười sáu mười bảy tuổi khác, mang cảm giác non nớt ngây thơ, nhìn qua không khác gì Omega.
Chỉ có điều ăn nói rất khôn.
Sở Dập Kiều nhìn ánh mắt sáng rực chăm chú vào mình của thiếu niên, vẻ mặt tươi cười lấy lòng cẩn thận từng li từng tí, giống như đang chờ mong mình có thể mang đến cho cậu nhóc tia hi vọng sống.
Hắn mà cũng có khả năng đó ư?
“Cậu bao nhiêu tuổi rồi?”
Lạc Thanh Dã vội vàng trả lời: “Em năm nay mười tám tuổi.”
“Lấy thẻ căn cước ra.” Sở Dập Kiều nói.
“... Em sắp mười tám rồi, bởi vì không được ăn uống đầy đủ nên mới nhỏ con thế.” Lạc Thanh Dã vịn vào thành hộp quà ngẩng đầu chăm chú nhìn Sở Dập Kiều: “Lớn nhanh là được mà!”
Sở Dập Kiều nghĩ thầm tên khốn kia vậy mà dám tìm trẻ con để bày ra cái trò này: “Cha mẹ cậu đâu?”
Con ngươi trong suốt của Lạc Thanh Dã tối sầm lại như bị những lời này kích thích, cả người ỉu xìu như hoa héo: “Em không có cha mẹ.” Hai tay cậu đặt trên đùi nắm chặt, móng tay đâm sâu vào da thịt cũng không cảm thấy đau.
Đỉnh đầu lại vang lên tiếng cười nhạt của Sở Dập Kiều, nghe không ra ý tứ gì, nhưng có vẻ tâm tình không tệ.
“Giống tôi à.”
Lạc Thanh Dã sững sờ nhìn vị trí bên môi Sở Dập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-alpha-nay-co-chut-ngot-ngao/2645800/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.