Hai chân Tạ Ký hơi tách ra một đốt ngón tay, mười ngón tay tùy ý đan vào nhau, bày ra một loại tư thái vô cùng thả lỏng, anh không cố ý làm ra bất kỳ biểu cảm nào, ý cười trời sinh bên môi cũng đủ hiền hòa.
Không khí như thể trò chuyện sau bữa ăn lại khiến Giang Tễ Sơ như lâm đại địch.
Cậu kiệt lực duy trì sắc mặt, hầu kết lại không chịu khống chế mà lăn lộn.
Một cái tên nào đó giống như nguyền rủa dày đặc từ bốn phương tám hướng ùa về phía cậu, nét bút không mấy phức tạp vặn vẹo biến hình, cuối cùng hóa thành từng gương mặt quỷ quyệt tươi cười trào phúng.
Giọng nói cậu ghê tởm nhất cũng lại lần nữa vang lên dưới đáy lòng.
“Giang Tễ Sơ, sớm hay muộn cũng có một ngày, ngươi sẽ thích nó…”
Áp lực vô hình khiến cậu gần như không thở nổi, thậm chí cậu yếu mềm mà sinh ra một loại xúc động.
Giang Tễ Sơ ngẩng đầu.
Tạ Ký đến cả đuôi mắt cũng cong đến một độ hoàn mỹ, không cần một câu cũng có thể dễ dàng mê hoặc nhân tâm, khiến người ta thả lỏng, khiến người ta tin phục, dường như có Tạ Ký thì sóng gió ngập trời cũng sẽ hóa thành gió xuân dạt dào.
Nhưng bắt đầu từ khoảnh khắc làm ra quyết định kia, cậu cũng đã rõ ràng.
Không thể sa vào.
Không thể tham luyến.
Cậu không thể quên tại sao bản thân kiên trì đến bây giờ.
Giang Tễ Sơ tự véo mình cách lớp vải, mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/be-alpha-nay-co-chut-ngot-ngao/2645794/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.