Chỉ là ngay sau đó, sự vui mừng trong cô đã bị thay thế bởi lo lắng và hụt hẫng.
Cô phải dùng rất nhiều thời gian và tâm tư, cộng thêm may mắn mới có thể đi thẳng đến trung tâm mà không đi sai đường. Lúc cô đến, Dương Minh Nhật đã đứng đợi sẵn, dáng vẻ của anh cho thấy có lẽ anh đã đợi được một lúc, như vậy cũng có nghĩa, anh chỉ dùng một khoảng thời gian ngắn để đi đến đây. Thần Nhã Hân biết anh không thích mình, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc anh không đặt một chút tâm tư nào lên việc cố gắng hoàn thành thử thách, cứ thế đi đại đến trung tâm, Thần Nhã Hân vẫn không thể không cảm thấy buồn bã và mất mát.
Dương Minh Nhật thấy cô đến thì bước lại chỗ cô, mỉm cười nói, “Công chúa đến rồi.”
“Ừm…” Thần Nhã Hân không có chút hào hứng nào đáp lại.
“Ngài muốn ở trong đây khám phá mê cung tiếp chứ?”
Thấy anh không hỏi kết quả của mình, Thần Nhã Hân càng thêm buồn rầu.
Anh không hỏi, vậy hoặc là anh không hoàn thành được thử thách nên kết quả của cô không còn quan trọng nữa, hoặc là anh chẳng quan tâm đến thử thách này, cho dù là kết quả nào cũng được.
Thần Nhã Hân thầm thở dài, mở miệng, “Thôi, chúng ta đi ra ngoài đi.”
Dương Minh Nhật hơi nhíu mày, nhưng cuối cùng lại không hỏi gì, đáp được rồi cùng cô rời khỏi mê cung. Ra đến bên ngoài, nhân viên túc trực ở Mê cung kỳ ảo tiến đến chỗ hai người họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-vi-than/3085091/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.