Vấn đề bảo hộ đã được giải quyết, ba vị giám khảo chuyển sự chú ý trở lại sân đấu, thấy tình hình bên trong ngày càng hung hãn, sắc mặt ai nấy đều trầm xuống, quyết đoán ra lệnh cho dừng trận đấu. Trong khi đó, ba vị Hiệu trưởng cùng với các giáo sư của học viện Thanh Tiễn chia nhau ra đi trấn an học sinh.
Nghe tiếng giám khảo, trọng tài lúc này đã lấy lại bình tĩnh nhanh chóng bay lên phía trên sân đấu, “Mau dừng lại!”
Thế nhưng, tình hình bên trong lại vẫn hỗn loạn như cũ. Không thấy có dấu hiệu dừng lại, trọng tài vội bay vòng quanh sân đấu, rốt cuộc cũng tìm được một góc độ có thể nhìn xuyên qua đám dây leo để thấy rõ tình hình bên trong.
Mắt thấy Hạ Băng và Nhất Quan vẫn đang điên cuồng phóng thích ma lực tấn công đối phương, trọng tài vừa lo vừa hoảng, gọi thẳng tên, “Hạ Băng, Nhất Quan! Hai em mau dừng lại!”
Tuy vậy, hai người họ lại như đã mất đi thính giác, hoàn toàn không có chút phản ứng gì trước mệnh lệnh của trọng tài.
Đối với tình hình này, không chỉ riêng gì trọng tài và ba vị giám khảo, mà ngay cả tám người Tinh Túc cũng khẩn trương không kém. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hai kẻ kia khẳng định sẽ bị thương nghiêm trọng, thậm chí là có khả năng mất mạng. Đến lúc đó, Hạ Băng và Nhất Quan cũng khó lòng mà ăn nói với hai gia đình kia.
Mấy người họ chơi với nhau đã được một khoảng thời gian, không dám nói hiểu thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-vi-than/3085041/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.