Thần Phong lúc đầu là bị sự biến đổi đột ngột của Hàn Bội Bội làm cho giật mình ngẩn người, nhưng khi nghe đến câu nói ấy của cô, tâm anh bỗng đánh thịch một cái rồi đập nhanh như trống trận. Một loại cảm xúc rung động mãnh liệt trước giờ chưa từng có bỗng xuất hiện trong tâm anh, khiến anh có chút bỡ ngỡ, nhưng nhiều nhất vẫn là vui sướng và thỏa mãn, tựa như nơi nào đó trong ngực đã được lấp đầy.
Chỉ đợi đến khi bên tai vang lên tiếng xôn xao của học sinh xung quanh, Thần Phong mới hồi thần, nhận ra bản thân mình và cô đang bị bao trùm trong luồng ánh sáng, phiến băng đâm sau lưng anh cũng đã biến mất từ lúc nào. Lúc này Hàn Bội Bội đã ngẩng đầu lên, anh có thể dễ dàng nhìn vào được mắt cô, trong đó chỉ toàn là lạnh nhạt và vô cảm.
Thần Phong không khỏi giật mình, hoảng sợ ôm lấy đầu vai cô, “Bội Bội? Em làm sao vậy?”
Hàn Bội Bội một chút cũng không phản ứng lại anh, ánh mắt vẫn hờ hững như cũ.
“Bội Bội! Em bình tĩnh lại đi Bội Bội! Ta không sao cả, em đừng dọa ta! Bội Bội!” Thần Phong lắc nhẹ vai cô, hốt hoảng liên tục gọi tên cô.
Tình huống hiện tại của Hàn Bội Bội không khác gì so với Hạ Băng và Nhất Quan lúc trước, đều là bỏ ngoài tai tất cả mọi thứ, điên cuồng phóng thích ma lực. Lúc trước Hạ Băng và Nhất Quan mất kiểm soát, anh tuy rằng có lo lắng nhưng lo lắng đó chỉ là vì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-vi-than/3085030/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.